Tại sao người nghèo càng tiết kiệm vẫn hoàn nghèo, người giàu càng vay tiền lại càng giàu hơn? Suy cho cùng là bởi người nghèo và người giàu khác nhau ở “Tư duy làm giàu”.

Tư duy làm giàu đơn giản nhưng đâu phải ai cũng biết

Tại sao người nghèo càng tiết kiệm chi phí lại càng nghèo, người giàu càng vay tiền lại càng giàu ? Suy cho cùng là bởi người nghèo và người giàu khác nhau ở “ tư duy ”. Người nghèo rất coi trọng tiền tài, mỗi ngày chỉ biết tiết kiệm chi phí, không tiếc thời hạn và sinh mạng đi tiết kiệm chi phí ; còn người giàu lại dùng thời hạn để theo đuổi sự phong phú, họ luôn thành công xuất sắc trong việc tránh được cái bẫy “ dùng thời hạn đổi lấy tiền tài ” .

Người nghèo coi tiền là phương tiện duy trì cuộc sống, người giàu coi tiền là một phương tiện sản xuất. Phương thức tư duy không giống nhau nên khi đối mặt với tiền trong cùng một hoàn cảnh, người giàu dễ dàng thao túng được tiền bạc, còn người nghèo ngược lại lại bị tiền bạc thao túng. Cứ như vậy, đã nghèo lại càng nghèo, giàu lại càng giàu.

Tiêu tiền, việc này ai chẳng biết, nhưng tiêu sao cho đúng thì không phải ai cũng biết. Đôi khi, tài lộc khống chế tất cả chúng ta, đó là khi nó ngự trị bộ não của ta, nhưng có những lúc tất cả chúng ta hoàn toàn có thể tiêu tiền theo cách của mình, đó là lúc bộ não của tất cả chúng ta ngự trị được tài lộc .
Tiền bạc ảnh hưởng tác động đến tâm ý, cảm hứng và hành vi của tất cả chúng ta. Cùng đương đầu với tiền nhưng người nghèo bị tiền thao túng, người giàu lại thao túng tài lộc .

Tại sao tiêu càng nhiều tiền lại càng không xót?

Giả sử bạn đang trong một kì nghỉ, bạn định sẽ thuê xe để đạp dọc bờ biển. Cửa hàng cho thuê thứ nhất, giá thuê 1 ngày là 120 đồng, bạn lại nhìn thấy một biển quảng cáo, trên đó có ghi cho thuê xe đạp điện với giá 80 đồng. Nhưng để đến được cừa hàng đó, bạn phải đi thêm 10 phút, đổi lại giá tiền lại rẻ hơn, đáng để đi xem. Đến đó, bạn sẽ tiết kiệm chi phí được 40 đồng, 40 đồng này đủ để bạn uống một cốc cafe ngon trên đường đạp xe quay trở về .
Bây giờ, giả sử bạn về nhà rồi, bạn dự tính mua một chiếc xe mới. Cửa hàng thứ nhất bán chiếc xe bạn thích với giá 150000 đồng. Bạn vẫn muốn tìm hiểu thêm thêm giá của nơi khác nên đã đi thêm 10 phút đến shop thứ 2, cùng là một loại xe, nhưng ở đây bán 150040 đồng. Quay lại shop thứ nhất mua để tiết kiệm ngân sách và chi phí 40 đồng, như vậy có đáng không ? Gần như chắc như đinh là bạn sẽ không quay trở lại. Chênh lệch dù sao cũng chỉ là số tiền lẻ .
Tuy nhiên nghĩ mà xem, số tiền 40 đồng đó lại chính bằng số tiền bạn tiết kiệm chi phí được khi thuê được chiếc xe đạp điện giá 80 đồng. Lúc thuê xe đạp điện, tại sao khi tiết kiệm ngân sách và chi phí được 40 đồng bạn lại vui như vậy, còn lúc mua xe thì lại không chú ý đến 40 đồng đó .
Rất nhiều nghiên cứu và điều tra cho thấy tất cả chúng ta luôn không ngừng đưa ra những phán đoán tựa như như vậy, ta thường xem số tiền tiết kiệm chi phí được là một phần của hàng loạt ngân sách mà không xem nó là một số tiền thực cũng có năng lực tiêu dùng nhất định. Đây gọi là “ tư duy trái chiều ”, nó khác phổ cập ở những người giàu .
Gần đây, lúc cùng chồng chuyển nhà, tôi càng cảm nhận rõ hơn điều này. Lần chuyển nhà này là cuộc thanh toán giao dịch lớn nhất trong cuộc sống chúng tôi. Chúng tôi mua một căn hộ cao cấp ở London với giá tiền lên đến mấy trăm ngàn bảng Anh, đây là một khoản góp vốn đầu tư khổng lồ, vì thế chúng tôi đã phải xem xét rất kĩ lưỡng. Tuy nhiên, hành vi của chúng tôi và hiệu quả điều tra và nghiên cứu trên là giống nhau : ngân sách shopping càng lớn, ta càng có khuynh hướng xem nhẹ những ngân sách tương quan .
Căn hộ vốn dĩ đã tốn một số tiền khá lớn, cho nên vì thế lúc chuyển nhà và làm những việc khác, chúng tôi nên tiết kiệm ngân sách và chi phí từng đồng một. Thế nhưng chúng tôi lại chẳng hề chú ý đến việc ngân sách trả cho luật sư có hài hòa và hợp lý hay không mà trực tiếp tìm đến vị luật sư mà lần mua nhà trước chúng tôi đã thuê .
Tương tự, khi tìm công ty luân chuyển, chúng tôi thay vì tìm công ty luân chuyển giá rẻ thì lại nghe theo lời một người bạn : “ Mặc dù giá luân chuyển của công ty này không phải là rẻ nhất nhưng dịch vụ rất tốt, như vậy mình cũng sẽ phải lo ngại nhiều ”. Thông thường tất cả chúng ta sẽ rất tiếc mấy trăm bảng Anh chi cho những việc đó, nhưng trong lúc mua nhà lại không quá bận tâm đến nó .
Tất nhiên không phải ai cũng không bận tâm như vậy. Nhà kinh tế tài chính học người Ấn Độ Sendhil Mullainathan đã hỏi những người nghèo ăn cơm ở những nhà ăn từ thiện rằng nếu đi mua đồ gia dụng trong nhà, họ có bằng lòng đi thêm 45 phút để tiết kiệm chi phí 50 USD hay không .
Trong trường hợp này, nếu giá của đồ vật đó trước khi giảm là 100 USD thì để mua chỉ với giá 50 USD mà đi xa như vậy cũng đáng, nhưng nếu giá gốc của đồ vật đó là 1000 USD, vậy thì đi những 45 phút chỉ để tiết kiệm chi phí 50 USD lại không đáng chút nào .
Sendhil Mullainathan nói với chúng tôi rằng những người nghèo đó lại không nghĩ như vậy. Bọn họ sẽ không bị giá gốc của đồ vật đó tác động ảnh hưởng, bởi mặc dầu giá có là bao nhiêu đi chăng nữa thì 50 USD so với họ chưa khi nào là số lượng nhỏ, bọn họ không muốn bỏ lỡ thời cơ tiết kiệm ngân sách và chi phí số tiền đó .
Nhìn bên ngoài, hành vi của những người nghèo này có phần lý tính, nhưng nó nói lên rằng người giàu thì không lý tính ? Chưa chắc. Khi tâm lý, tất cả chúng ta không chỉ xem xét đến yếu tố tiết kiệm ngân sách và chi phí tiền mà còn phải tính đến giá trị của thời hạn. Không giống như những người nghèo ở các nhà ăn từ thiện đó, tất cả chúng ta thường cho rằng mình là người “ giàu tài lộc nhưng nghèo thời hạn ”, thời hạn đôi lúc so với tất cả chúng ta là một thứ vô cùng quý giá .

Tư duy làm giàu: “Càng lo lắng chuyện tiền bạc thì trí lực càng giảm sút?”

Những ngày trước mùa thu hoạch so với những hộ dân trồng mía ở Tamil Nadu, Ấn Độ mà nói đều là mùa đói kém. Mỗi năm vào lúc này, họ chỉ hoàn toàn có thể mượn đồ hoặc đi cầm đồ để giàn trải ngân sách. Năm 2004, cũng vào tiến trình đói kém này, một tổ chuyên viên tâm lý học đã nhu yếu 500 người dân trồng mía vùng này làm một loạt trắc nghiệm nhận thức. Mấy tháng sau, sau khi những người dân đã có tiền từ vụ thu hoạch mía, các chuyên gia tâm lý lại thực thi trắc nghiệm một lần nữa .
Kết quả cho thấy, thức ăn hàng ngày và phương pháp hoạt động và sinh hoạt của những người nông dân này sau 4 tháng về cơ bản không có gì thay đổi, thứ thay đổi chính là những lo âu của họ về tiền tài. Nghiên cứu phát hiện ra lo ngại về tài lộc sẽ tác động ảnh hưởng tới năng lượng nhận thức của những người nông dân này. Trước khi thu hoạch, khi mà chưa có tiền, chỉ số IQ của họ thấp hơn so với lúc đã có tiền 9-10 điểm .
Nghiên cứu này tuy cho thấy một thực tiễn rất quan trọng : lúc thiếu tiền, kiếm tiền là ưu tiên số 1. Nhà tâm lý học Seidhill Mullinson của ĐH Harvard là một học giả số 1 trong việc nghiên cứu và điều tra về tác động ảnh hưởng của đói nghèo so với nhận thức và là một trong những nhà nghiên cứu trong thí nghiệm về nông dân trồng mía, ông nói : “ Những người đang lo ngại về tài lộc rất ít khi có tâm trạng chú ý đến những chuyện khác ” .
Như mọi người đều biết, nếu một người mất ngủ cả đêm, ngày hôm sau họ khó mà hoàn toàn có thể tâm lý sáng suốt như mọi ngày. Trong nghiên cứu và điều tra của Mullinson, ảnh hưởng tác động đến tư duy trong quy trình tiến độ thiếu tiền và tác động ảnh hưởng do mất ngủ cả đêm có đến 80 % là tương đương .
Tưởng tượng một người đơn độc nhìn thấy ảnh người khác tụ tập rất vui tươi với bè bạn của mình, hay một người vừa mới xảy thai lại biết tin bạn mình vừa có em bé. Trong những trường hợp này, thực ra những người khác không phải ngày nào cũng đi chơi với bè bạn, những người bạn xung quanh không phải ai ai cũng vừa có em bé, chỉ là những người mang những đặc thù này bỗng dưng trở nên điển hình nổi bật, trở nên đáng quan tâm trong mắt bạn, bọn họ nhận được sự chú ý quan tâm, còn người khác thì lại không .
Tiền bạc cũng vậy. Lúc không có tiền, bạn khi nào cũng mong ước nó, suốt ngày chỉ nghĩ đến nó. Tồi tệ hơn đó là theo nghiên cứu và điều tra của Seidhill Mullinson và đồng nghiệp của ông, Eldar Shafir tại Đại học Princeton, bạn càng lo ngại về tài lộc thì càng không hề đưa ra những phương hướng giúp thoát nghèo đúng đắn .

Dưới đây là 22 gợi ý, mỗi một điều đều có căn cứ dựa trên các nghiên cứu đã làm. Tôi không nói rằng những gợi ý này có thể thay đổi cuộc đời của bạn, nhưng nếu bạn biết vận dụng chúng một cách hợp lý, bạn sẽ có thể dễ dàng biết cách đối xử với đồng tiền hơn, nói cách khác, bạn sẽ trở nên giàu có hơn.

1. Nếu không muốn mua quá nhiều đồ ăn vặt, khi đi siêu thị nhà hàng hãy chỉ mang tiền mặt .
2. Lúc dùng thẻ để giao dịch thanh toán, tưởng tượng một chút ít lúc bạn ở cây ATM phải rút ra ngần đó tiền để tiêu, bạn có còn muốn mua nữa không ? Nếu lúc đó bạn vẫn muốn mua thì cứ mua thôi .
3. Đừng có tuần nào cũng mua một tờ vé số giống nhau, nếu không thì bạn mãi mãi sẽ không hề dừng lại được .
4. Đừng đi đến những lớp học chiêm ngưỡng và thưởng thức rượu vang đắt đỏ. Nếu bạn quá hiểu về những loại rượu đắt tiền, bạn sẽ rất bận tâm đến những đồ mà bạn uống. Nếu như bạn không biết gì thì rượu giá tầm trung cũng vẫn rất thơm, đặc biệt quan trọng là khi bạn hữu lừa bạn rằng đó là rượu đắt tiền .
5. Nếu bạn quá đau đầu, hãy mua những loại thuốc giảm đau của những tên thương hiệu nổi tiếng, dù bạn biết đắt hay rẻ thì thành phần cũng như nhau .
6. Nếu bạn muốn chiêm ngưỡng và thưởng thức những món ăn ngon nhưng lại không muốn ăn quá nó, hãy gọi những món đắt tiền .
7. Lần tới, khi mở một quầy bán hàng, hãy viết trên tờ quảng cáo dòng chữ “ Hãy dành một chút ít thời hạn … ”, như vậy sẽ có nhiều người dừng lại quầy bán hàng của bạn hơn .
8. Lúc bạn mua đồ, shop thường đưa ra cho bạn nhiều sự lựa chọn, tâm lý một chút ít về món đồ mà bạn muốn, nhắm mắt cho qua những món đồ nhìn thì ổn nhưng lại chẳng có ích gì. Trước khi quyết định hành động mua, tưởng tượng một chút ít nếu đặt nó trong nhà thì trông sẽ ra sao .
9. Lúc các shop đại hạ giá, hãy tính trước một chút ít giá trị thực của món đồ bạn muốn mua, bởi giá giảm đôi lúc chưa hẳn đã là khuyễn mãi thêm như bạn nghĩ .
10. Trước khi các đại lý hay người môi giới nói cho bạn biết ước tính giá nhà của họ, đừng nói với anh ta / cô ta ước tính của người khác .
11. Khi đàm phán thương lượng, nhất định phải đi trước đối phương một bước, đưa ra giá mà bạn muốn .
12. Nghiêm túc tâm lý xem khi nào nên mua bảo hiểm. Bạn mua bảo hiểm là vì không muốn sau này phải hối hận hay là sợ mình bất lực nếu gặp chuyện không hay ?
13. Nếu muốn con cháu trưởng thành hơn, hãy giao cho chúng một vài trách nhiệm nhỏ, rồi hướng dẫn chúng cách hoàn thành xong, sau khi triển khai xong, hãy khen ngợi chúng. Đừng chỉ đợi được thành tích tốt rồi mới khen .
14. Nếu bạn có dự tính mua chuộc ai đó, hãy bảo vệ bạn có nhiều tiền và một thực trạng thích hợp .
15. Nhờ bạn hữu trợ giúp, nhất định không được trả tiền cho họ, làm vậy dễ tổn thương tình cảm .
16. Khi định giá thứ gì đó mà bạn muốn bán, hãy nghĩ rằng nó không phải là của bạn .
17. Nếu bạn bỗng dưng trở thành phú ông, đừng theo đuổi những thứ tốt nhất hoàn toàn có thể mua được bằng tiền. Nếu làm vậy, bạn sẽ chẳng khi nào thấy nó tốt bởi bạn sẽ lại đi so sánh chúng với những thứ tựa như, ngược lại hãy tiêu tiền vào những niềm vui nho nhỏ .
18. Nếu bạn muốn bù đắp cho sự đơn độc của mình bằng cách theo đuổi vật chất và tiền tài, bạn sẽ chẳng thể niềm hạnh phúc hơn .
19. Hãy mở một thông tin tài khoản ở nơi càng xa bạn càng tốt, như vậy bạn sẽ luôn cảm thấy số tiền đó ở rất xa vời, mặc dầu hoàn toàn có thể rút tiền trực tuyến, nhưng cũng sẽ bớt đi năng lực bạn động vào số tiền đó .

20. Thường xuyên tự thưởng cho mình một bữa ăn ngon, xem như là kỉ niệm.

21. Giả sử lương của bạn được tính theo giờ, lúc này có người rủ bạn đi thao tác khác mê hoặc hơn việc làm hiện tại, hãy đo lường và thống kê xem bạn sẽ tổn thất bao nhiêu tiền. Nhưng, nếu bạn thích thì hãy cứ làm thôi .
22. Bạn luôn muốn thay đổi việc làm, nhưng việc làm mới hoàn toàn có thể không mê hoặc như việc làm hiện tại của bạn. Trước khi quyết định hành động, bạn phải nhớ rằng kiếm nhiều tiền hơn chưa chắc đã khiến bạn niềm hạnh phúc hơn .
Nguồn cafebiz